Trong lương sơn tv người ta thường tung hô những siêu sao bóng đá có sự nghiệp rực rỡ, vô địch World Cup, giành Quả bóng vàng, ghi bàn như máy… Nhưng song song đó, cũng có những cầu thủ đá bóng như “bị trời đày”, tài năng thì thừa, đẳng cấp thì đủ, nhưng hết lần này đến lần khác bị số phận… chơi khăm. Hôm nay, cùng điểm mặt những siêu sao “nhọ” nhất lịch sử bóng đá – những gương mặt từng khiến người hâm mộ thốt lên: “Ủa trời ơi, sao số khổ vậy trời?!”
1. Michael Ballack – Huyền thoại siêu sao bóng đá… về nhì!
Khi nhắc đến từ “nhọ” trong bóng đá, không ai xứng đáng hơn Michael Ballack – đội trưởng tuyển Đức một thời, người đàn ông có “nghiệp” với danh hiệu về nhì. Anh từng bị ví von là “Á quân vĩ đại nhất mọi thời đại” – không phải vì đá dở, mà vì số phận quá tàn nhẫn.
Năm 2002 là ác mộng thực sự của Ballack:
-
Á quân Champions League với Bayer Leverkusen (thua Real Madrid)
-
Á quân Bundesliga (bị Dortmund vượt mặt vòng cuối)
-
Á quân Cúp quốc gia Đức
-
Á quân World Cup 2002 (thua Brazil 0-2, trận đó Ballack bị treo giò do nhận đủ thẻ)
=> Một năm mà người khác mơ giành danh hiệu, Ballack gom đủ á quân. Đúng nghĩa “đỉnh cao của sự đen đủi”.
Dù sau đó anh có chuyển sang Chelsea và giành vài danh hiệu quốc nội, nhưng World Cup hay Champions League vẫn mãi là giấc mơ không trọn vẹn. Với người hâm mộ, Ballack là siêu sao bóng đá biểu tượng của sự bất công mà bóng đá đôi khi dành cho những người xứng đáng.
2. Ronaldo “béo” – Người ngoài hành tinh bị… đầu độc?
Ronaldo Nazário, hay còn gọi là “Người ngoài hành tinh”, là một trong những tiền đạo vĩ đại nhất lịch sử. Nhưng sự nghiệp của anh cũng đầy những cú ngoặt bất ngờ, từ chấn thương kinh hoàng đến… nghi án bị đầu độc.
Đỉnh điểm nhọ của siêu sao bóng đá Ronaldo “béo” chính là trận chung kết World Cup 1998:
-
Trước trận đấu, anh bất ngờ bị co giật, phải nhập viện.
-
Đội hình ban đầu không có tên Ronaldo, nhưng sau đó anh lại được đăng ký đá chính.
-
Cả trận anh thi đấu vật vờ như “người mất hồn”, Brazil thua 0-3 trước Pháp, và câu chuyện “ai đầu độc Ronaldo” trở thành đề tài bàn tán suốt nhiều năm.
Chưa hết, chấn thương đầu gối cũng khiến sự nghiệp của anh bị gián đoạn suốt thời gian dài. Nếu không vì đôi chân phản chủ, chắc chắn Ronaldo còn bùng nổ hơn nữa.
=> Tài năng thì khỏi bàn, nhưng sự nghiệp của “Người ngoài hành tinh” gắn với quá nhiều dấu hỏi “giá như…”
3. Clarence Seedorf – Vua Champions League, nhưng chưa từng dự World Cup!
Seedorf là trường hợp đặc biệt: vô địch Champions League tới 4 lần, với 3 CLB khác nhau (Ajax, Real Madrid, AC Milan). Nhưng điều kỳ lạ là anh chưa bao giờ được tin tưởng ở tuyển Hà Lan để dự World Cup.
Tuyển Hà Lan sở hữu nhiều tiền vệ xuất sắc, và chính sự “dư thừa” đó khiến siêu sao bóng đá Seedorf thường bị bỏ rơi. Anh chỉ có mặt ở Euro, còn World Cup thì luôn… ngoài lề.
=> Một cầu thủ huyền thoại cấp CLB, nhưng gần như “vô hình” trong màu áo đội tuyển. Có ai nhọ hơn thế?
4. Antonio Di Natale – Khi đỉnh cao siêu sao bóng đá không đi kèm danh hiệu
Antonio Di Natale, tiền đạo người Ý, là cây săn bàn thượng hạng ở Serie A suốt hơn một thập kỷ. Trong giai đoạn 2009-2011, anh là vua phá lưới Serie A, vượt qua cả những tên tuổi như Ibrahimovic, Cavani hay Milito.
Nhưng suốt sự nghiệp, anh… chưa từng giành Scudetto, Champions League hay bất cứ danh hiệu lớn nào. Đỉnh điểm là năm 2010, khi anh từ chối lời mời từ Juventus – đội bóng sau đó vô địch liên tiếp.
Vì tình yêu với Udinese, anh từ chối danh vọng để rồi mang danh “huyền thoại không danh hiệu”. Một quyết định đầy nghĩa tình nhưng cũng đầy… nhọ.
5. Fernando Torres – Cú trượt dài sau đỉnh cao
“El Niño” Torres từng là thần tượng số 1 nước Anh khi chơi cho Liverpool. Anh nhanh, sắc bén, lạnh lùng trước khung thành. Nhưng sau khi chuyển sang Chelsea với mức giá kỷ lục, anh như “bị trúng lời nguyền” – phong độ tụt dốc không phanh.
Pha bỏ lỡ kinh điển trước khung thành trống, cú đỡ bóng như gà mổ thóc, sự vụng về lạ thường – tất cả tạo nên một phiên bản Torres “đời sau” khiến fan vừa thương vừa buồn cười.
Dù sau này có ghi bàn giúp Chelsea vào chung kết Champions League 2012, nhưng với nhiều người, Torres vẫn là “minh chứng sống” cho câu nói: “phong độ là nhất thời, đen đủi là mãi mãi.”
6. Arjen Robben – “Độc cô cầu bại” thua mãi!
Robben có thể coi là “ông hoàng hụt danh hiệu”. Trước khi giành được Champions League 2013 cùng Bayern, anh đã trải qua chuỗi thất bại đầy cay đắng:
-
2008: Thua Nga ở tứ kết Euro
-
2010: Bỏ lỡ cơ hội mười mươi trong trận chung kết World Cup vs Tây Ban Nha
-
2012: Bị Chelsea đánh bại trong chính trận chung kết Champions League ngay tại sân nhà Allianz
-
Bị gọi là “vua đá hụt” vì toàn sút ra ngoài trong các pha 1 đối 1
Tuy có cái kết viên mãn, nhưng chặng đường của Robben là minh chứng rằng: siêu sao cũng có thể là “gà đen” một thời.
7. Marco Reus – “Thánh chấn thương” xứ Dortmund
Marco Reus là một trong những cầu thủ tài hoa bậc nhất nước Đức, nhưng anh chưa từng đá World Cup 2014, dù Đức vô địch.
Lý do? Chấn thương ngay trước giải, và kịch bản đó lặp lại liên tục:
-
Bỏ lỡ Euro 2016 vì đau chân
-
Lỡ World Cup 2014 (giải mà Đức vô địch)
-
Lỡ luôn Euro 2020 vì chưa kịp hồi phục
Cứ đến khi Reus có phong độ cao nhất là… y như rằng “cầu thủ số 12 của bệnh viện”. Một sự nghiệp đầy tiềm năng nhưng luôn bị “đoản mệnh” vì vận đen.
8. siêu sao bóng đá Lionel Messi (trước 2021) – “Vua về nhì” cấp độ đội tuyển
Đúng, Leo Messi là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử bóng đá. Nhưng trước năm 2021, anh cũng từng bị mệnh danh là “ông vua về nhì” của tuyển Argentina:
-
Thua 3 trận chung kết Copa America (2007, 2015, 2016)
-
Thua chung kết World Cup 2014
-
Thậm chí từng tuyên bố từ giã đội tuyển sau loạt thất bại cay đắng
Dù cuối cùng đã gặt hái Copa America 2021 và World Cup 2022, nhưng cả một thập kỷ trước đó, Messi luôn gắn với hình ảnh “vĩ đại nhưng chưa trọn vẹn”.
=> Có những giai đoạn, Messi từng bị ví là… “Ballack của Nam Mỹ”.
Đen đủi không làm lu mờ đẳng cấp!
Dù sự nghiệp của họ có “nhọ” đến mức nào, những cái tên kể trên đều xứng đáng được ngợi ca. Bởi lẽ:
-
Họ đã cống hiến trọn vẹn cho bóng đá
-
Họ chiến đấu với nghịch cảnh, chấn thương và cả định mệnh
-
Họ là minh chứng rằng: siêu sao bóng đá giỏi không chỉ được đánh giá bằng danh hiệu
Trong bóng đá – cũng như trong cuộc đời – đôi khi kẻ xuất sắc nhất lại không phải người chiến thắng, và đôi khi sự thua thiệt lại khiến người ta đáng nhớ hơn gấp bội.